- Loại cảm giác này, khiến cho ta ngày đêm khó ngủ, ta thật sự muốn biết, rốt cục là ta đã hiểu được điều gì. Cũng không có việc gì, ngươi nói lại một lần cho ta nghe có được không?
Phương Chính ngạc nhiên, không nghĩ tới con khỉ này lại là nghe được kinh văn, có cảm ngộ, lúc này mới đuổi theo. Phương Chính làm sao cũng không nghĩ tới, kinh văn vậy mà thật sự có thể vượt giới truyền bá, chuyện này... Đơn giản là quá thần kỳ! Khi hắn sử dụng Thiệt Trán Liên Hoa để giảng kinh, đã phát hiện, Phật pháp chân chính, kỳ thật cũng không phải là ngôn ngữ, mà là một loại câu thông tâm hồn. Âm tiết phát ra cũng chưa chắc đã là ngôn ngữ, chỉ là một loại phương thức biểu đạt mà thôi.
Gần đây Phương Chính bù đắp kinh thư, cũng hiểu được rất nhiều chuyện.
Năm đó tổ sư Đạt Ma đến phía Tây, cũng bởi vì ngôn ngữ không thông, không cách nào truyền kinh.
Mà lúc đó, lưu hành bình thường là Phật pháp Tiểu Thừa, Phật pháp Tiểu Thừa cũng sử dụng Phạn văn, cho nên muốn tu Phật, trước tiên phải nghe hiểu Phạn văn mới được. Mà thời đại đó, lớp văn hóa cũng không phổ biến, đại đa số người ngay cả chữ mẹ đẻ cũng không nhận biết bao nhiêu, thì càng khỏi đề cập đến Phạn văn. Cho nên khi đó, người có thể tu hành Phật pháp, đều là người không phú thì quý, người bình thường căn bản là không tu nổi. Đây cũng trở thành một loại phương thức khoe khoang của những người quan to chức lớn, mà Phật pháp Tiểu Thừa lại chú trọng bản thân thành đạo thành Phật, không quản đến sự sống chết của những người khác, chỉ độ mình, không độ người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây