“Một tức là nhiều, nhiều tức là một”, rất nhiều người đều lý giải câu này là tâm sinh vạn pháp, vạn pháp quy nhất, trời đất bao la, tâm là lớn nhất! Chưa bao giờ có ai lý giải theo góc độ đơn giản như thế này.
Hôm nay nghe Phương Chính thuyết giảng, đám người phảng phất như thể hồ quán đỉnh, hoàn toàn tỉnh ngộ!
Giống như bản thân bọn hắn, vì sao mà phiền não? Ngoài miệng nói buông xuống, nhưng trong lòng thật sự buông xuống được sao? Nếu thật sự buông xuống, vì sao lại để ý luận Phật thắng hay thua, mà không phải lấy thừa bù thiếu, thật tâm nghiên cứu thảo luận chứ? Nếu thật sự buông xuống, vì sao lại để ý cái danh Tân Nhân Vương? Đám người càng nghĩ càng xấu hổ, nhìn lại Phương Chính, từ đầu tới cuối đều không tranh giành, cuối cùng vẫn bị đẩy lên, nhìn ánh mắt tinh khiết, dáng tươi cười dương quang xán lạn của Phương Chính, đám người lại có chút cảm giác tự ti mặc cảm.
Nhất Hành càng trở nên ngu ngơ ngay tại chỗ, vốn cho rằng Phương Chính chỉ biết lừa gạt, hiện tại xem ra, người ta không chỉ không phải là tên lừa đảo, ngược lại còn là một vị Pháp sư chân chính! Bậc trí giả chân chính!
Nhất Hành nhịn không được hỏi:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây