Đúng lúc này, Chu Lâm nhìn thấy một “bản thân” khác từ đằng xa đi tới, bên cạnh còn có hai người đi theo, nhìn không rõ lắm, vừa đi vừa trò chuyện gì đó, xem ra cô phi thường cao hứng...
Hai người bên cạnh rất mơ hồ, nhìn không rõ mặt, nhưng trong mơ hồ cô vẫn có thể nhìn ra một chút đặc thù. Chu Lâm từng học mỹ thuật, rất am hiểu nắm bắt chi tiết, nhìn một chút đã có thể phác hoạ ra bộ dáng đại khái của một người.
Lúc cô đang cẩn thận quan sát, hình tượng phá toái...
Chu Lâm chỉ cảm thấy trước mắt ánh nắng chói lòa, vô ý thức dùng tay che chắn, chờ sau khi thích ứng, Chu Lâm phát hiện, không thấy Phương Chính đâu! Tiểu hòa thượng đưa lưng về phía ánh nắng, mang theo vài phần thiền ý, thần bí khó lường kia cứ như vậy biến mất rồi!
Chu Lâm nhìn về phía bến đò nơi xa xăm, cảm thán nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây