Nhà của Thường Nhạc cách công viên cũng không xa, đi mười mấy phút thì đến cổng khu dân cư, vừa tới cửa đã thấy đằng trước có đám người tụ tập khá đông, tựa hồ đang vây xem cái gì.
Thường Nhạc và Phương Chính nhìn nhau, tò mò đến gần xem tình huống.
Từ xa đã nghe có người hét to:
- Ông già này thật là vô lý! Tôi nấu sủi cảo, còn chưa ăn miếng nào mà ông ta đã chạy tới cướp mất!
- Tôi cũng nhìn thấy, ông Tôn mỗi ngày trông cửa hàng, ăn cơm muộn. Mới rồi con trai đưa sủi cảo tới, người ta còn chưa kịp ăn đã bị ông già này chạy tới cướp đi. Giờ bị người bắt lấy cũng không nói tiếng nào, giả làm người câm!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây