Nhưng mà Phương Chính lại nhìn thấy, tính mạng của cô nhanh chóng biến mất, ánh mắt càng lúc càng ảm đạm, con ngươi bắt đầu rời rạc.
- Cục cưng, mẹ sắp ngủ rồi, ngủ giống như bình thường, con đừng sợ, mẹ vẫn luôn bên cạnh con. Đói thì có sữa, mẹ vẫn còn sữa cho con. Cố gắng lên nhất định sẽ sống thật tốt. Ngoan...
Cô nói xong câu cuối cùng liền không còn động tĩnh gì, tuy rằng cô nói rất nhẹ, nhưng cho dù là đi vẫn như cũ không nhắm mắt, cô vẫn lo lắng cho con mình.
Hình ảnh lần nữa tan vỡ. Từng tiếng kêu nghẹn ngào vang lên:
- Ba... ba? Ba buông tay, ba nói chuyện đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây