Kỳ Đông Thăng cũng có chút xấu hổ, nhưng ông không thể không thừa nhận Hồng Hài Nhi nói rất đúng.
Phương Chính nghe thế thì lại muốn tát Hồng Hài Nhi một cái, muốn gì mà không được? Con có tiền sao? Nhưng hắn sẽ không nói ra, mà là cất cao giọng:
- Thẻ gì đều là vật ngoài thân, sinh không mang đến, tử không mang đi, vô dụng thôi. Nếu thật sự muốn khen thưởng, không bằng thành lập ở Vùng sâu vùng xa 108 ngôi trường tiểu học hy vọng, 108 viện dưỡng lão và 108 bệnh viện bình dân đi.
Kỳ Đông Thăng có chút khó xử:
- Đại sư, hai vế đầu thì dễ vì quốc gia vẫn đang cố gắng, còn thầy chỉ nâng số lượng lên mà thôi. Còn 108 bệnh viện lại khó, bệnh viện xây dựng được, thiết bị y tế cũng trang bị được, nhưng bác sĩ thì không đủ. Mà bác sĩ giỏi lại không muốn đến vùng sâu vùng xa…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây