Lưu Quảng Tài nhìn ánh mắt hoảng sợ của sóc con, ánh mắt tuyệt vọng của sóc mẹ trong lòng đau nhói, không nhịn được tát mình hai cái sau đó nói với sóc:
- Tao sai rồi, mày yên tâm đi, tao sẽ chăm sóc nó thật tốt. Nếu như tao có thể sống...
Nói xong Lưu Quảng Tài đặt sóc con vào túi, giấu sóc lớn đi, tiếp tục chặt cây. Thế mà Lưu Quảng Tài rất nhanh nhận ra nếu cứ tiếp tục thế này căn bản không ổn, dưới hướng gió tốc độ cháy rừng nhanh hơn hắn nghĩ rất nhiều, nhất là tốc độ lửa lớn trên tán cây bốc cháy nhanh như gió cực kỳ dọa người. Đang lúc Lưu Quảng Tài sắp tuyệt vọng tới nơi thì có tiếng gọi ầm ĩ vang lên:
- Lửa sắp cháy tới rồi, mọi người mau hỗ trợ, chặt những cây bên đường cái kia xuống.
Đồng thời trong đám người hỗn loạn truyền tới một tiếng kêu quen thuộc:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây