Trưởng làng vốn đứng thẳng không xong và cần sự giúp đỡ của người khác.
Ông nhìn lên bầu trời, hình bóng hạt dẻ phản chiếu trong con mắt, “Nếu như lúc trước chúng ta đi theo tiếng phát ra trong cái máy radio có lẽ giữ lại được nhân loại hi vọng cuối cùng của nơi ẩn nấp lớn, có lẽ chúng ta sẽ không có kết cục như hôm này. “
Nhóm dân làng vẻ mặt buồn bã nhưng cũng không có trách tội, đây là vị trưởng làng mà họ kính trọng.
“Trưởng làng, ngài đừng nói nữa, điều quan trọng bây giờ ngài nên dưỡng thương. Lúc trước chúng tôi quyết định ở lại nơi này, với lại tổ tiên của chúng ta đã sống ở đây biết bao nhiêu thế hệ. Liệu chúng ta có an toàn sau khi rời đi khi đi đến nơi ẩn nấp lớn hay không?”
“Đúng vậy, chúng ta tuân theo phương châm của tổ tiên, tôn trọng thiên nhiên, hòa mình với thiên nhiên nên mới ở lại đây, là điều mà chúng ta mong muốn. Có trách thì chỉ có thể trách chúng ta không đủ mạnh mẽ. Mỗi lần như vậy toàn là ngài trưởng làng liều mạng vì chúng ta. “
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây