“Thật sao? Anh trai em không sao?” Lâm Hạ Công mừng rỡ.
“Không sao, anh ấy viết trong thư là bình an vô sự.” Tống Miên Tư nói: “Còn nói mấy tờ phiếu vải này để chúng ta đi mua vải, năm nay chúng ta đều mặc quần áo mới. Đến Tết anh ấy không về được.”
Nghe nói năm nay đến Tết Lâm Hạ Thành lại không về được, sắc mặt Lâm Hạ Công có chút buồn, cả nhà họ đã mấy năm không đoàn tụ rồi nhưng nỗi buồn này nhanh chóng tan biến, dù sao thì so với việc đoàn tụ, tin Lâm Hạ Thành bình an vô sự đã đủ khiến họ vui mừng rồi.
“Thật hay giả vậy?” Lâm Hướng Nam nghi ngờ nhìn Tống Miên Tư nói.
Tống Miên Tư liếc cậu ta một cái, cười lạnh một tiếng rồi cất tờ giấy đi: “Thật hay giả thì liên quan gì đến các người. Hạ Công, chúng ta về nhà trước, anh trai em gửi tiền về rồi, lát nữa chúng ta đi huyện mua ít đồ về.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây