Không đến nửa ngày, cả đại đội Đông Sơn đều biết chuyện Tống Miên Tư để Trần Mai Hương quản số tiền Lâm Hạ Thành gửi về.
Mặc dù có người nói Tống Miên Tư ngốc, đưa tiền cho Trần Mai Hương quản chẳng khác nào cho không nhà họ Lâm nhưng phần lớn mọi người đều khen Tống Miên Tư hiếu thuận.
Hồng Tú còn cảm thán: “Miên Tư này tốt thật, nếu tôi còn có một đứa con trai, tôi cũng muốn con trai mình cưới một người vợ như vậy. Đứa trẻ này thực sự không có gì để chê.”
“Tốt thì tốt, chỉ sợ sau này sẽ phải chịu ấm ức.” Lâm Bảo Gia ngồi trên ngưỡng cửa, lắc đầu nói.
Hồng Tú cũng không khỏi gật đầu, lời này đúng là thật, trong mắt Trần Mai Hương chỉ có tiền, Tống Miên Tư có tiền trong tay, vì tiền mà Trần Mai Hương có thể cho vài sắc mặt tốt, sau này tiền đều đưa cho Trần Mai Hương, vậy đừng mong có sắc mặt tốt, có thể ăn no cũng là may mắn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây