“Em hai, em ba.” Tống Miên Tư hạ giọng: “Theo lý mà nói, chị mới vừa gả đến, không nên nói những lời này nhưng vì tương lai của chúng ta, chị phải hỏi một câu, các em nghĩ thế nào về chuyện phân gia?”
Lâm Đường và Lâm Hạ Công im lặng một lát.
Lâm Hạ Công nói: “Chị cả, chuyện này chúng em cũng không giấu chị. Anh cả đã nói với chúng em từ lâu, sớm muộn gì cũng phải phân gia, nhiều nhất là một năm, anh ấy sẽ tìm cơ hội trở về cưới vợ cho em, sau đó để chúng em ra riêng.”
Tống Miên Tư thầm nghĩ quả nhiên là như vậy, cô đã nói Lâm Hạ Thành là người thông minh, sao có thể không biết khi anh không ở nhà, hoàn cảnh của Lâm Hạ Công và Lâm Đường sẽ ra sao. Chỉ là thời cơ chưa chín muồi mà thôi. Trước đây Lâm Hạ Công còn nhỏ, nếu xuống ruộng kiếm công điểm thì nuôi sống bản thân còn khó, cho dù Lâm Hạ Thành có thể gửi tiền về nuôi, Lâm Hạ Công và Lâm Đường cũng chưa chắc có thể sống những ngày tháng bình yên.
Nhưng đợi đến khi Lâm Hạ Công lớn lên cưới vợ thì khác, nếu cậu cưới vợ thì sẽ có thêm nhà thông gia bên vợ giúp đỡ, nếu có chuyện gì xảy ra, nhà thông gia bên vợ cũng có thể giúp đỡ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây