Đạp xe về nhà, Tống Miên Tư vừa đạp vừa mắng, cái tên Lâm Hạ Thành này đúng là giỏi chọc tức người, cô chưa từng gặp người đàn ông nào chọc tức người giỏi như vậy.
Tiếng còi tàu hỏa vang lên, sân ga dần dần bị bỏ lại phía sau.
Lâm Hạ Thành là quân nhân, anh chọn mua vé giường nằm, khi đến toa tàu thì bên trong đã có người rồi, ba người đàn ông, mặc quần áo khá sạch sẽ, trong đó có một người còn đeo kính.
Người đàn ông đeo kính nhìn thấy Lâm Hạ Thành thì trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ, Lâm Hạ Thành không khỏi nhìn đối phương nhiều hơn một chút, hỏi: “Chúng ta quen nhau sao?”
Anh không nhớ mình đã gặp người này, nếu đã gặp thì anh nhất định sẽ có ấn tượng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây