Mặt cô ta đỏ bừng, xấu hổ đến mức không biết nên để tay chân thế nào: “Giám đốc Tống, giám đốc Tống.”
“Cô nói là muốn đăng quảng cáo trên tờ Nhật báo Bắc Kinh?” Tống Hoài Giai trầm giọng nói: “Vậy thì trước đó cô đã điều tra chưa, đối tượng mua tờ Nhật báo Bắc Kinh là những người nào, họ có sẵn sàng bỏ ra vài trăm tệ để mua một bộ quần áo sau khi xem quảng cáo trên báo không? Hơn nữa, hình thức quảng cáo là gì, là quảng cáo mềm, hay là ảnh, hay chỉ đơn giản là đưa tên công ty chúng ta lên?”
“2000 không đắt nhưng phải xem có đáng để chi không? Nếu chi tiền mà không có bất kỳ lợi nhuận nào thì đó chính là tiền mất tật mang.”
Bạch Niểu Niểu chưa bao giờ mất mặt như vậy trong đời.
Mặt cô ta đỏ bừng như có thể nhỏ máu, những ngón tay cầm tài liệu run rẩy: “Tôi, tờ báo đó người Bắc Kinh đều mua, chắc chắn họ sẽ sẵn lòng bỏ tiền ra mua hàng của công ty chúng ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây