“Có nghe thấy, giống như một con chó điên.” Tống Miên Tư vừa sắp xếp bảng câu hỏi điều tra vừa cười đáp lời.
Sắc mặt Chị Lưu lúc xanh lúc trắng, vốn chỉ có ba phần tức giận, giờ đã biến thành mười phần.
Cô ta đi đến bên bàn làm việc của Tống Miên Tư và Chung Hồng, đưa tay gõ mạnh xuống bàn: “Các cô có thái độ gì vậy?! Đối xử với lãnh đạo như vậy sao?!”
“Lãnh đạo?” Tống Miên Tư ngẩng đầu lên, cười khẩy: “Chúng tôi đều ngồi chơi xơi nước, các cô cũng không cần chúng tôi làm việc, cô tính là lãnh đạo gì.”
“Cô...” Lưu Hảo tức đến không nói nên lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây