Điều này còn khó chịu hơn cả việc lấy mạng bà ta.
“Mẹ, không thể nói như vậy được.” An Thúy Hoa làm sao không biết Trần Mai Hương không muốn đi nhưng chuyện này liên quan đến cả nhà họ, liên quan đến tương lai của con trai bà, cho dù Trần Mai Hương không muốn đi, bà cũng phải thuyết phục Trần Mai Hương: “Bây giờ người ta là sinh viên Bắc Đại, tương lai không biết có bản lĩnh đến mức nào. Chúng ta không nhân bây giờ đi nịnh nọt, sau này người ta thành đạt rồi, có thể coi trọng nhà chúng ta không?”
Trần Mai Hương trừng mắt, định nói gì đó, An Thúy Hoa lại cắt ngang lời bà ta: “Hơn nữa, nhà chúng ta bây giờ nghèo đến mức chỉ có thể ăn bánh ngô, Tết đến còn không có tiền mua thịt, mẹ nghĩ xem, sĩ diện quan trọng, hay thực tế quan trọng. Năm nay mọi người đều kiếm được không ít tiền, nếu nhà chúng ta cứ nghèo mãi như vậy, mới thật sự là mất mặt.”
“Nếu mẹ không muốn đi, vậy chúng con đi, sau này có gì tốt, mẹ cũng đừng đòi chúng con.”
An Thúy Hoa nói xong lời này, giận dỗi đứng dậy định đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây