Lâm Hạ Thành liếc nhìn một vòng, mọi người vội cúi đầu xuống.
Trong lòng anh thầm mắng một đám đàn ông to xác mà lại tám chuyện như vậy nhưng mặt vẫn không đổi sắc, dẫn Tống Miên Tư đến quầy lấy cơm trong nhà ăn: “Sư phụ, cho hai lạng cơm, một phần cá kho tộ, một phần canh cá đầu đậu phụ, một phần sườn xào chua ngọt.”
“Nhiều quá, ăn không hết đâu.” Tống Miên Tư vội kéo tay Lâm Hạ Thành nói.
Cô ăn không nhiều, nhiều lắm chỉ ăn hết nửa phần cá kho tộ.
“Không sao, lát nữa em ăn không hết thì anh giải quyết.” Lâm Hạ Thành nói, móc tiền và phiếu gạo đưa cho người lấy cơm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây