Mặt Bạch Niểu Niểu tái mét.
Ngón tay cô ta run rẩy.
Tằng Tú Văn có chút hận sắt không thành thép, bà biết Bạch Niểu Niểu trước mặt họ và trước mặt người ngoài không phải là một bộ dạng nhưng bà không ngờ Bạch Niểu Niểu lại làm ra chuyện như vậy: “Niểu Niểu, có phải con không?”
Khoa kinh tế Bắc Đại chỉ có một mình cô ta họ Bạch, thêm nữa chuyện này cũng không phải là bí mật gì, chỉ cần Tằng Tú Văn đến trường hỏi thăm một chút là có thể biết được tình hình, Bạch Niểu Niểu không dám nói dối, cô ta cúi đầu, nước mắt rơi xuống: “Bác cả, là cháu nhưng cháu không cố ý.”
“Em không cố ý, vậy sao nhà báo lại viết như vậy?” Bạch Lăng Phong cũng tức giận, không còn tâm trạng cưng chiều Bạch Niểu Niểu như trước nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây