Trên mặt Hề Hâm Minh hiện lên vẻ chột dạ, vội vàng chữa cháy: “Cháu là bạn của cô ta, cũng là bạn học của cô ta nhưng cháu tuyệt đối không cùng phe với cô ta, cháu tuyệt đối không cho phép cô ta lừa gạt người già cô đơn.”
Rõ ràng là Hề Hâm Minh đã tìm hiểu trước về tình hình của Vu Thụy Khanh, nếu không cũng không thể nói ra bốn chữ người già cô đơn này.
Vu Thụy Khanh liên tục gật đầu: “Được, được, quả nhiên là một học sinh tốt, vậy tôi sẽ chờ cậu giúp tôi đòi lại công bằng.”
“Được, bà cứ yên tâm.” Hề Hâm Minh vỗ ngực nói: “Cháu nhất định sẽ bắt cô ta phải trả lại hết tiền.”
Hề Hâm Minh đã tìm được “Bằng chứng” mình muốn, hớn hở rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây