“Không có gì.” Được Bạch Niểu Niểu cảm ơn, cả người Hề Hâm Minh đều say sưa, trên mặt nở một nụ cười ngốc nghếch, sờ gáy: “Bạn học Bạch, bây giờ cậu định đến thư viện sao? Hay là...”
Hắn ta còn chưa nói hết lời thì đã bị Bạch Niểu Niểu mỉm cười ngắt lời.
“Tôi phải về nhà, tối nay anh trai tôi về, nhà gọi tôi về ăn cơm tối.” Bạch Niểu Niểu vừa nói vừa nhìn ra cổng trường, khi nhìn thấy chiếc xe nhỏ quen thuộc, khóe môi cô cong lên: “Xe nhà tôi đến rồi, tôi không nói chuyện với cậu nữa.”
“Vậy à, vậy thì cậu về cẩn thận.” Hề Hâm Minh nói, vẻ mặt thất vọng.
“Cảm ơn.” Bạch Niểu Niểu nói, cô ta trực tiếp vòng qua Hề Hâm Minh đi ra ngoài, thậm chí còn không thèm nhìn thẳng Hề Hâm Minh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây