Cô dừng lại một chút: “Những người này phần lớn đều đã chết.”
Tôn Yến Nữu rùng mình, ngây người nhìn Tống Miên Tư.
“Cho nên, làm ăn với em, em sẽ không bạc đãi chị nhưng chị phải suy nghĩ cho kỹ, có thể chấp nhận nguy hiểm có thể xảy ra này không.” Tống Miên Tư đặt cốc xuống, những lời này của cô thực ra không cần phải nói, thậm chí không nên nói vào lúc này.
Tôn Yến Nữu dù có chăm chỉ và giỏi giang đến đâu thì cũng chỉ là một người phụ nữ, mà một người phụ nữ khi nghe nói đến tương lai có thể sẽ trải qua những chuyện như vậy, làm sao có thể không sợ hãi?
Không nói đến những người khác, chỉ nói đến Tống Miên Tư, cô có một không gian, bên trong có kéo, có dao nhưng nếu gặp lại chuyện như vậy một lần nữa, cô vẫn sẽ sợ hãi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây