“Đều phải cảm ơn.” Doãn Duy Khang cười nói: “Dù là vị đồng chí này hay các đồng chí cảnh sát, đều là những người tốt.”
Hắn nhìn về phía Bạch Hưng Vượng: “Các đồng chí cảnh sát, lát nữa tôi nhất định sẽ gửi một lá cờ đến ga tàu của các đồng chí.”
Bạch Hưng Vượng và những người khác vui đến nỗi không biết đường nào mà về.
“Như vậy thì phiền quá, không cần đâu.” Bạch Hưng Vượng giả vờ khiêm tốn từ chối.
“Các đồng chí cảnh sát, tôi thấy các đồng chí đừng khách sáo nữa, đây là điều các đồng chí nên được nhận.” Tống Miên Tư cười nói: “Hơn nữa, có lá cờ này cũng có thể răn đe những tên trộm khác, không dám manh động.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây