“Tiểu Triệu, cháu giỏi hơn cha cháu nhiều rồi.” Tạ Quảng Bình cảm khái nói.
Triệu Phương Phỉ mỉm cười, nói: “Đó là vì chú chưa gặp xưởng trưởng của chúng cháu, xưởng trưởng nhà máy của chúng cháu mới thực sự lợi hại, chút bản lĩnh này của cháu đều học từ cô ấy.”
“Xưởng trưởng Tống?” Tạ Quảng Bình có chút ấn tượng, trước đây trên báo có đăng ảnh của Tống Miên Tư, ông ta nhìn về phía Tống Miên Tư, mặc dù đã xem ảnh của Tống Miên Tư trên báo nhưng khi tận mắt chứng kiến một cô gái mười chín tuổi lại là xưởng trưởng, Tạ Quảng Bình vẫn cảm thấy khó tin.
“Phó xưởng trưởng Tạ.” Tống Miên Tư cười đưa tay ra.
Hai người bắt tay nhau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây