“Tôi tin cô!” Tôn Yến Nữu vội nói.
Cô ấy biết mình không có bản lĩnh, nào dám nghi ngờ Tống Miên Tư.
Huống hồ bây giờ cả đội ai mà không biết bản lĩnh của Tống Miên Tư. Người ta còn có thể dựng lên được xưởng ép dầu thì việc làm ăn kinh doanh thì có là gì.
“Vậy thì được.” Tống Miên Tư nói: “Chuyện này chúng ta cứ định vậy, đến lúc đó tôi sẽ mời chị đến giúp, một tháng trả chị ba mươi, tiền thưởng tính riêng.”
“Đủ rồi đủ rồi, không cần tiền thưởng đâu.” Tôn Yến Nữu trong lòng giật mình, vội nói: “Một tháng hai mươi là đủ rồi, nào dám nhận thêm tiền thưởng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây