Hai mẹ con này nương tựa vào nhau, danh tiếng trong đội luôn tốt, nếu không thì lúc nãy Tống Miên Tư cũng không cho hai mẹ con họ vào.
Với con mắt của cô, chẳng lẽ còn không nhìn ra hai người họ tìm đến đây là có chuyện nhờ sao?
Chỉ là sợ người ta thực sự có chuyện, với suy nghĩ có thể giúp được thì giúp, cô mới cho họ vào thôi.
“Bà, chị Tôn, hai người đứng dậy đi, hôm nay tôi sẽ không đồng ý chuyện này.” Tống Miên Tư nói: “Hơn nữa, chuyện này không phải tôi nói là được, trong xưởng có hai phó xưởng trưởng, trên tôi còn có đội trưởng, bí thư, không phải tôi nói là có thể vào là vào được. Nhưng hai người nếu thực sự có chuyện gì, nếu tôi có thể giúp thì sẽ cố gắng giúp.”
Bà Trần và Tôn Yến Nữu nghe vậy, vẻ mặt lộ rõ sự tuyệt vọng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây