Triệu Phương Phỉ ngồi xuống trước mặt Tống Miên Tư, một tháng bận rộn không khiến Triệu Phương Phỉ tiều tụy, ngược lại còn khiến cô ấy rạng rỡ. Khi còn ở nhà máy dệt, mọi người xung quanh đều xa lánh cô ấy, căn bản không có ai muốn qua lại, mặc dù công việc của Triệu Phương Phỉ ở đó không vất vả nhưng cô ấy lại cảm thấy sống không bằng chết. Nhưng làm việc ở xưởng ép dầu thì khác, những người khác đều không quan tâm đến những chuyện trước đây, đều đối xử với cô ấy rất thân thiết và rất nhiệt tình.
Hơn nữa, toàn bộ mọi người trong xưởng ép dầu đều phấn đấu tiến lên, nỗ lực làm việc.
Trong bầu không khí như vậy, Triệu Phương Phỉ làm việc rất vui vẻ.
“Xưởng ép dầu của chúng ta cũng đã đi vào hoạt động một tháng rồi, đồng chí Triệu, thành tích của cô trong tháng này rất nổi bật.” Tống Miên Tư mỉm cười nói.
Triệu Phương Phỉ nghe xong lời này, trong lòng ngọt ngào hơn cả ăn mật, cô có chút ngượng ngùng: “Xưởng trưởng, tôi cũng không làm gì cả.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây