Vương Bằng Phi này dựa vào việc có bố là xưởng trưởng nhà máy, căn bản không coi kỷ luật của nhà máy ra gì, ông Lâm trước đây đã quản lý một lần nhưng sau đó lại bị xưởng trưởng Vương khiển trách, còn bị trừ một tháng phụ cấp. Ông Lâm không thể đấu lại, chỉ có thể nhắm một mắt mở một mắt, coi như không nhìn thấy.
“Vương Bằng Phi.”
Tống Thắng Miên mới đến chưa được bao lâu, không ngờ lại gặp Vương Bằng Phi.
Vương Bằng Phi dừng bước, ngạc nhiên nhìn cô ta, ánh mắt dâm dê nhìn từ trên xuống dưới: “Vị đồng chí này sao biết tôi là Vương Bằng Phi? Tôi không nhớ là mình quen một cô gái xinh đẹp như cô.”
Tống Thắng Miên bị ánh mắt của Vương Bằng Phi làm cho buồn nôn đến mức muốn quay người bỏ đi nhưng cô ta biết để đối phó với Tống Miên Tư thì phải lợi dụng Vương Bằng Phi: “Đồng chí Vương, anh không quen tôi nhưng tôi thì quen anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây