Xe ngựa Lâm gia đi thẳng vào Thượng phủ, Lâm Thanh Uyển hơi vén rèm nhìn ra ngoài, nàng nhớ Uyển tỷ nhi từng nói, lúc nhỏ nàng ấy đã từng theo tẩu tẩu đến Thượng phủ chơi.
Uyển tỷ nhi là do Lâm Giang và Thượng thị nuôi lớn, cho nên tình cảm cô tẩu rất tốt, trước kia người Thượng phủ cũng luôn khách khí với nàng ấy, chỉ không biết lần này sẽ thế nào.
Vào phủ xuống xe ngựa, Lâm Thanh Uyển nhìn thấy kiệu được khiêng đến, nàng giựt giựt khóe miệng quyết định vẫn nên nhập gia tùy tục, vì vậy ngồi lên, kỳ thực cũng chỉ hơn một khắc đồng hồ đường, đi bộ còn có thể rèn luyện thân thể, cũng không phải người bệnh nặng, cần gì phải nuông chiều như vậy nhỉ?
Ngay cả ở Dương Châu Lâm phủ,, ngoại trừ lúc Lâm Giang bệnh đến mức không đi lại được thì ngồi kiệu, những người khác đều đi bằng hai chân.
Kiệu vừa khiêng vào nhị môn đã dừng lại, Thượng Minh Viễn dẫn theo thê tử là Tiểu Phương thị đứng chờ bên cạnh, nhìn thấy kiệu của Lâm Thanh Uyển liền cười đón lên, chắp tay nói: “Chất nhi bái kiến Lâm cô cô, Lâm cô cô có thể đến, nhà chúng ta thật sự là vinh hạnh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây