Chu Bất Không lắp bắp: “Giao tôi cho cảnh sát?”
Trước đây, Chu Bất Không là người sợ cảnh sát nhất.
Nhưng giờ đây, anh ta lại rất nhớ các chú cảnh sát, chỉ mong các chú sẽ xuất hiện ngay giây tiếp theo, đưa anh ta đi.
Ít nhất, ở chỗ cảnh sát, anh ta cùng lắm chỉ bị giam một thời gian, được giáo dục đôi chút, chứ không gặp nguy hiểm đến tính mạng.
“Giao anh cho cảnh sát?” Tang Giác Thiển khẽ cười, giọng đầy chế nhạo, “Anh cảm thấy điều đó khả thi sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây