“Cũng đúng.”
Khương Dao nói, nhưng không khỏi nhớ đến Tạ Minh Thiện.
“Thiển Thiển, mình nghe cậu nói chuyện với Tạ Minh Thiện, có vẻ như định hợp tác với anh ta? Không phải cậu luôn nói lòng dạ anh ta không ngay thẳng, làm ăn không chính đáng sao?”
Tang Giác Thiển gật đầu, “Đúng vậy, nhưng mình chính vì điều đó nên mới dụ anh ta ra, biết đâu lại có thể thu được chút lợi ích bất ngờ.”
Khương Dao nhíu mày, không mấy tán thành, “Nhưng việc này khá nguy hiểm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây