Nhìn vẻ mặt tiểu nhân đắc ý của Đại hoàng tử, Lý Quân Diễn hít sâu một hơi, mới nén được cơn giận xuống:
“Hoàng thượng đâu? Ta muốn gặp Hoàng thượng.”
Đại hoàng tử thở dài một hơi sâu, “Không phải ta không để đệ gặp, mà là phụ hoàng vừa giận vừa tức. Hiện giờ lại vì chuyện của Lôi Thú mà có phần giận lây sang đệ. Nếu giờ đệ xuất hiện trước mặt người, lỡ như làm người tức giận đến phát bệnh thì đệ có gánh nổi hậu quả đó không? Làm nhi tử mà khiến phụ thân tức đến nguy hiểm tính mạng, thì cho dù đệ là người được Thần Nữ ưu ái cũng không thể bất chấp luân thường đạo lý như thế! Nếu chuyện đó lan truyền ra ngoài, đệ muốn thiên hạ bách tính nhìn đệ như thế nào? Chẳng lẽ đệ định nhờ Thần Nữ thay đệ đứng ra, giết sạch những kẻ không vừa mắt đệ sao? Nhìn bộ dạng phong trần mệt mỏi của đệ, hẳn là trên đường cũng chịu không ít khổ cực. Mau trở về tắm rửa, nghỉ ngơi một chút đi.”
Nói đến cuối, đại hoàng tử còn phẩy tay một cách hờ hững.
Động tác, thái độ này, đúng là đã tự xem mình như hoàng đế rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây