Nhìn thấy chú Chung quay về cửa hàng văn hóa cổ phong, lúc này Tang Trân Trân mới đắc ý nhìn Tang Giác Thiển: “Giờ thì chẳng còn ai nói đỡ cho cô nữa nhỉ?”
Tang Giác Thiển vừa định trả lời thì Tạ Minh Thiện bước ra từ đám đông, mỉm cười chào hỏi nàng.
“Cô Tang.”
Hôm nay Tạ Minh Thiện mặc một bộ âu phục trắng thanh nhã, nụ cười ôn hòa, giọng nói dịu dàng như gió xuân.
So với vẻ chững chạc thường ngày, hôm nay anh ta lại toát lên nét phong lưu, nhã nhặn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây