Trí nhớ của Kim cô cô rất tốt, khả năng tiếp thu những thứ mới cũng nhanh, liền thuật lại không sót một chữ những lời mà Tôn Nhị vừa nói.
Thịnh phu nhân càng nghe càng cảm thấy chấn động, “Thật kỳ diệu, đúng là kỳ diệu vô cùng! Trên đời này sao lại có thứ thần kỳ như vậy! Mọi người trong Trường An đều nói Nhạc Chi bị giáng chức đến vùng đất hoang vu, lại thêm thiên tai đủ thứ, chắc chắn rất khổ cực. Giờ so sánh lại, những người thực sự chịu khổ chính là người sống ở các nơi khác mới đúng!”
Kim cô cô gật đầu đồng tình, “Ai nói không phải đâu? Phu nhân đã vất vả bao nhiêu năm, giờ cuối cùng khổ tận cam lai, có thể ở đây để sống một cuộc sống tốt rồi!”
Chủ tớ hai người nói những lời tâm tình.
Cùng lúc đó, Lý Quân Diễn đã trở lại cung điện của Đức Phi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây