Cả hai đồng thanh, “Thuộc hạ tuân lệnh vương gia!”
Ánh mắt Lý Quân Diễn lạnh lùng, giọng nói như hòa lẫn băng sương, không mang chút tình cảm nào. “Mưa vẫn không ngừng, Trần công công còn có tâm tư bày mưu tính kế này, chắc là quá no rồi. Từ hôm nay, không cần mang đồ ăn cho hắn nữa.”
Tôn Nhị có phần lo lắng nhìn Lý Quân Diễn, “Vương gia, dù gì Trần công công cũng là người trong cung, lại là tổng quản bên cạnh hoàng thượng, nếu đói đến sinh chuyện, e rằng khó lòng ăn nói với hoàng thượng.”
“Hắn lớn thế rồi, chẳng lẽ còn phải để bổn vương lo ba bữa cho hắn? Hắn chỉ là một nô tài mà cũng xứng sao? Cho dù đói đến chết ngoài thành, hoàng thượng cũng sẽ không vì vậy mà làm gì bổn vương.”
Tang Giác Thiển vốn dĩ chỉ lặng lẽ lắng nghe, cũng không đặt quá nhiều tâm trí vào cuộc đối thoại của họ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây