“Thiển Thiển.” Lý Quân Diễn dừng lại.
“Nhạc Chi, có chuyện gì thế?”
Lý Quân Diễn chỉ vào y phục của hai người, “Không cần đổi y phục sao? Ăn mặc thế này ra ngoài có vẻ không ổn lắm?”
“Đương nhiên là không rồi!” Tang Giác Thiển cười dịu dàng, giải thích cho anh, “Chàng quên là cửa tiệm của ta mở ở Cổ Thành rồi sao? Ở đây có rất nhiều người mặc Hán phục! Không chỉ trong Cổ Thành, mà ngay cả ở những nơi khác, trong cuộc sống hàng ngày cũng dễ dàng nhìn thấy người mặc Hán phục. Hán phục đã trở nên rất phổ biến rồi! Nếu không thì làm sao có thể bán được nhiều Hán phục như thế chứ? Đúng không nào?”
Mặt Lý Quân Diễn hơi đỏ, “Ta nghĩ quá lên rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây