Mặt Lý Quân Diễn hơi đỏ: “Ta nghĩ quá lên rồi.”
“Nhạc Chi, chàng đừng ngại nhé.” Tang Giác Thiển nhanh chóng an ủi: “Khi chàng ra ngoài nhìn xem cuộc sống thời đại của chúng ta, chàng sẽ hiểu thôi.”
Tang Giác Thiển kéo Lý Quân Diễn đến cửa, lần này hắn không từ chối, cùng nàng bước ra ngoài.
Bên ngoài đèn đuốc sáng trưng, người qua lại tấp nập, mặc đủ loại trang phục, dù nam hay nữ, già hay trẻ, ai cũng có nụ cười rạng rỡ trên mặt.
Hai bên đường là các cửa hàng bày bán đủ loại đồ đạc, trăm hoa đua nở, khiến người ta không biết nhìn đâu cho vừa mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây