Khi nghe Tang Giác Thiển nói muốn giúp thu hoạch ngô, Lý Quân Diễn vội vàng lắc đầu: “Không cần đâu! Thiển Thiển, dân chúng ở Đình Châu đông thế, không cần nàng phải động tay đâu.”
Tang Giác Thiển cười ranh mãnh: “Yên tâm đi, Nhạc Chi, ta không động tay, chỉ động chân thôi.”
Lý Quân Diễn không hiểu Tang Giác Thiển có ý gì, nhưng nhìn nụ cười khẽ giảo hoạt trên gương mặt nàng, cuối cùng cũng không hỏi thêm.
“Nếu Thiển Thiển đã nói vậy, vậy ta chỉ đợi ngày mai để xem thôi.”
Tang Giác Thiển chớp mắt: “Được thôi! Ngày mai nhất định sẽ khiến chàng ngạc nhiên! Thôi nào, cũng không còn sớm nữa, ta phải về rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây