Lý Quân Diễn lại mỉm cười với chưởng quầy: “Nhưng chúng ta thật sự không còn chỗ nào để đi nữa, mong chưởng quầy giúp cho. Ta cam đoan, dù có gặp nguy hiểm thật đi chăng nữa cũng sẽ không liên lụy đến chưởng quầy.”
“Ngươi! Ta... hầy!”
Chưởng quầy lắc đầu thở dài: “Ta đâu có sợ ngài liên lụy đến ta, ta là sợ liên lụy đến các ngài đó! Thôi được rồi, ngài đã không muốn đi, vậy thì vào đi!”
Lâm Thất cười cười, nói: “Chưởng quầy, vào hậu viện đi lối nào vậy? Có chuồng ngựa không?”
“Ta sẽ bảo tiểu nhị dẫn ngươi đi.” Chưởng quầy vừa nói vừa quay vào trong nhà gọi một tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây