Nghe thấy lời này, mặt của Tang Trân Trân đỏ bừng lên, vội vàng bước tới kéo tay bà ta: “Mẹ, mẹ đừng nói nữa!”
Tống Uyển Như nhìn cô ta với vẻ trách yêu: “Trân Trân, con cản mẹ làm gì? Mẹ nói thật lòng, ông nội là người quan trọng nhất trong gia đình chúng ta, chỉ cần ông vui, mẹ và ba con chẳng ngại tiêu tốn bao nhiêu. Tuy hộp trà hai vạn có chút đắt đỏ, nhưng ông nội xứng đáng! Đây là lòng hiếu kính của ba mẹ!”
Thấy Tống Uyển Như nói say sưa, câu nào cũng nhắc đến “một hộp trà hai vạn” và “hiếu kính”, Tang Trân Trân chỉ cảm thấy mặt mình như muốn bốc cháy.
“Mẹ, mẹ có thể đừng nói nữa được không! Vừa rồi Tang Giác Thiển cũng tặng ông nội hai hộp trà, giá trị đến hàng ngàn vạn, mẹ đừng làm mất mặt nữa.”
Còn đang cười rạng rỡ, nghe xong câu đó, nụ cười của Tống Uyển Như lập tức đông cứng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây