“Cô sai rồi, không phải tôi dựa vào đàn ông, mà là đàn ông dựa vào tôi.”
Tang Trân Trân nhếch môi, “Một người có thể dễ dàng tặng cả trà quý trị giá ngàn vạn như vậy, cô nói anh ta phải dựa vào cô? Ai mà tin được chứ!”
Nghe những lời của Tang Trân Trân, Tang Giác Thiển không hề nổi giận, “Cô tin hay không là việc của cô, chẳng liên quan gì đến tôi, tôi cũng không bận tâm.”
“Cô!”
Tang Trân Trân tức đến á khẩu, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại chẳng thốt ra được lời nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây