Khuôn mặt Từ Tam vốn đã tối sầm, nghe thấy lời này lại càng đen hơn.
“Ngươi nói kiểu gì vậy? Ngươi nghĩ ngươi lấy vài củ không sao, người khác cũng nghĩ họ lấy vài củ cũng không sao. Tây Châu có bốn vạn dân, nếu ai cũng nghĩ như vậy, thì phải có bao nhiêu hạt giống mới đủ cho các ngươi chia nhau? Ngươi chỉ nghĩ đổi lấy bạc, đã từng nghĩ dùng gì để gieo trồng chưa? Cho dù ngươi có thể đổi lại vài chục lượng bạc, có thể mua được bao nhiêu lương thực? Đủ cho nhà ngươi ăn được bao lâu? Những hạt giống này đem đi trồng, chỉ cần hai ba tháng là có thể thu hoạch cả ngàn cân trên mỗi mẫu đất, khi đó ngươi có thể được chia bao nhiêu? Có thể kiếm được bao nhiêu bạc? Ngươi đã tính đến chưa?”
Lão phụ nhân trước giờ chưa từng nghĩ đến việc này, chỉ nghĩ đến việc trộm vài củ để đổi bạc.
Giờ nghe được lời của Từ Tam mới hiểu bản thân sai lầm đến mức nào, vội vàng quỳ xuống, dập đầu nhận lỗi.
“Ta sai rồi! Ta sai rồi mà! Đều là do ma quỷ ám ảnh, mới có ý nghĩ như vậy. Ta biết mình sai rồi, sau này không dám nữa, cầu xin đại nhân cho ta một cơ hội!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây