“Cái gì? Cô không vẽ nữa? Có phải cô không muốn làm nữa không?”
“Đúng!” Khương Dao dõng dạc nói: “Tôi không muốn làm nữa! Giờ tôi chính thức thông báo, tôi nghỉ việc!”
“Cô... cô... Khương Dao, có phải cô điên rồi không? Cô Tang, xin đừng giận, Khương Dao có chút ngớ ngẩn, tôi sẽ tìm người khác vẽ cho cô xem, được không ạ…”
Khương Dao nghe kỹ, cho đến khi điện thoại bị ngắt, cô ấy mới bật cười.
“Lão già này, ngày ngày chỉ biết hét vào mặt bọn mình, không ngờ khi đối diện khách hàng lại khúm núm, nịnh bợ như vậy! Hôm nay mình thật sự đã xả được cơn giận này. Ngày mai, mình sẽ đến công ty, đem hết những gì đã chịu đựng bao năm trả lại cho ông ta!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây