Nghĩ vậy, tâm trạng của Tang Giác Thiển cũng trở nên nhẹ nhõm hơn, khóe môi khẽ nhếch lên, trong lòng không khỏi có chút mong đợi.
Cuối cùng cũng có cơ hội dùng nỏ, hy vọng Tạ Minh Thiện sẽ không làm nàng thất vọng!
Quay trở lại tầng một, Tang Giác Thiển mới nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bên Đình Châu, thông qua cửa thư phòng đang mở, có thể thấy rõ ngoài sân nắng chói chang, không hề có mưa.
Cứ như thể bầu trời u ám và mây đen kín trời hôm qua chỉ là ảo giác của mọi người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây