Lý Quân Diễn khoanh tay đứng phía sau, nhẹ nhàng đáp: “Bổn vương chưa bao giờ nói là sẽ thả hắn.”
“Không thả? Vậy ngươi hẹn ta đến đây làm gì?” Đôi mắt của A Sử Na Nỗ Cát lập tức trợn to như chuông đồng, tràn đầy phẫn nộ: “Ngươi dám đùa giỡn ta sao?”
“Chuyện đó thì không có, ta hẹn ngươi đến đây là để bàn chuyện làm ăn.”
Trên khuôn mặt của A Sử Na Nỗ Cát vẫn còn phẫn nộ, nhưng thêm vào đó là chút hoài nghi: “Làm ăn? Ngươi là một Thần Vương lưu lạc bị đuổi khỏi Trường An, ở cái nơi Đình Châu khỉ ho cò gáy này, ăn uống còn khó khăn, ngươi có thể bàn chuyện làm ăn gì với ta?”
Chưa kịp để Lý Quân Diễn trả lời, A Sử Na Nỗ Cát bất ngờ bật cười mờ ám: “Chẳng lẽ Thần Vương cũng muốn làm buôn bán người sống? Vậy Thần Vương tìm nhầm người rồi, ta không có hứng thú với những thứ này đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây