“Nàng ấy chỉ nói được một chữ, đã bị phụ nhân ngắt lời: “Vương gia hỏi nó làm gì, nó nói cũng đâu có tính. Nữ nhi ở nhà thì theo cha, xuất giá tòng phu, đâu có chuyện tự mình làm chủ? Nó ở Đột Quyết ba năm, ai biết đã bị bao nhiêu tên nam nhân Đột Quyết làm nhục? Còn mặt mũi nào mà quay về? Thà chết ở bên ngoài cho sạch sẽ, trở về cũng chỉ làm mất mặt gia đình thôi! Vì nó, đến đệ đệ nó cũng khó lấy vợ. Hai mươi lượng vàng này, coi như nó bồi thường một ít cho đệ đệ nó. Sau này ở nhà mà làm việc chăm chỉ, đừng có ra ngoài làm mất mặt, tìm được người không ghét bỏ nó, mau gả đi, an phận hầu hạ trượng phu và công bà, sinh con dưỡng cái là xong.”
Ánh mắt Lý Quân Diễn bỗng nhiên sắc lại: “Ngươi chê nàng ấy mất mặt sao?”
Phụ nhân gật đầu như lẽ hiển nhiên: “Đó là điều đương nhiên, vương gia, ngài xem nó mặc cái gì vậy? Khắp người lộ hết cả ra là gì đây? Nhìn cái là biết ở Đột Quyết làm cái nghề gì rồi…”
“Vậy nàng ấy bị đưa sang Đột Quyết như thế nào?” Lý Quân Diễn lại hỏi.
Phụ nhân vừa nói chuyện hăng say bỗng dưng khựng lại, giống như con gà mái bị bóp cổ, cục cục hồi lâu mà không nói ra được gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây