Lâm Thất lập tức trợn tròn mắt: “Trước mặt Vương gia, không được ăn nói bậy bạ! Vương gia là người mà ngươi có thể xỏ xiên sao? Ngươi có mấy cái đầu vậy?”
Phụ nhân rụt cổ lại, vẻ sợ hãi trên mặt càng thêm rõ, miệng thì lẩm bẩm không ngừng: “Vương gia... Vương gia cũng phải giữ lời chứ! Chẳng lẽ lại giống cái tên Thứ Sử khốn kiếp kia, muốn ăn chặn số bạc này sao?”
Giọng bà ta không lớn không nhỏ, nhưng vì xung quanh yên tĩnh nên mọi người đều nghe thấy rõ.
Lâm Thất càng tức giận: “Ngươi là cái hạng phụ nhân gì, dám nói năng bừa bãi như thế? Sao có thể so sánh Vương gia với Chu Vô Ưu chứ?”
Phụ nhân lại rụt cổ: “Ta chỉ muốn lấy vàng... đã hứa là sẽ cho chúng ta...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây