Lâm Thất đáp lời, nhưng nhanh chóng hỏi thêm: “Vương gia, còn ngài thì sao?”
Lý Quân Diễn nhìn về phía Chu Vô Ưu và những người bên cạnh, nói: “Bổn vương dẫn vài người đến đó.”
“Chu Vô Ưu không đáng để vương gia mạo hiểm!” Lâm Thất nóng ruột nói.
Trong mắt hắn ta, Chu Vô Ưu đã làm ra bao nhiêu việc khiến người đời căm phẫn, chết cũng chẳng đáng, thật sự không cần thiết phải cứu hắn ta.
“Làm tốt việc của ngươi, bổn vương tự biết chừng mực.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây