Tang Giác Thiển đổi hướng tay, đưa thẳng tới cạnh Chu Vô Ưu, rồi dùng hai ngón tay nhấc bổng Chu Vô Ưu lên, lắc qua lắc lại khắp nơi.
Đợi khi hắn ta chóng mặt hoa mắt rồi, nàng mới buông tay để hắn ta rơi xuống đất.
Chu Vô Ưu bị lắc đến choáng váng toàn thân, ê ẩm khắp người, nhưng vẫn không quan tâm, mắt vẫn mở to ngỡ ngàng nhìn bàn tay khổng lồ trước mặt.
“Đây... là thần tiên sao?”
Nếu không phải thần tiên, thì làm sao một người bình thường có thể có bàn tay lớn như thế này?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây