Nụ cười trên mặt Tạ Minh Thiện biến mất, vẻ ôn nhuận như ngọc cũng không còn. Ánh mắt anh ta tối sầm lại nhìn Tang Giác Thiển, rõ ràng đang tích tụ cơn giận.
Nhưng đối diện với Tạ Minh Thiện đang trong cơn giận dữ, Tang Giác Thiển chẳng hề sợ hãi.
Ngược lại, Tạ Minh Thiện với nụ cười ôn hòa trước đây mới khiến nàng phải cảnh giác.
“Tôi vẫn nghĩ tôi và bà chủ Tang đã là bạn bè.” Tạ Minh Thiện lạnh lùng lên tiếng: “Giờ xem ra, là tôi tự đa tình rồi.”
Tang Giác Thiển gật đầu đồng tình: “Tổng giám đốc Tạ quả thật nghĩ nhiều rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây