“Dư Hồng Yến!”Trương Mỹ Lệ tức giận kêu to.
“Được rồi.” Tiết Đại Quý không nhịn được quát.
“Đều là thân thích, nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo, thương lượng đang hoàng không được sao!” Nói rồi, hắn cười tươi rói với tam ca của hắn: “Đúng không, tam ca? Hì hì.”
Lúc này Tiết Đại Phú mới không và cơm nữa, ông ấy lau miệng, không được vui vẻ là mấy, nói: “Lão tứ, bình thường các ngươi vô lại một chút thì thôi đi, nhưng lần này là các ngươi vô lý, còn cho rằng mình có lý mà đến đây náo loạn, cho dù ta tốt tính trong lòng cũng không thoải mái, nhất là vợ của ngươi, giống thứ gì không biết, nếu như ngươi thật sự xem ta là tam ca của ngươi, vậy thì mai đưa vợ con ngươi đi đi.”
“Đúng đó, Đại Quý.” Lưu Quế Hà phụ họa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây