Đỗ lão thái vừa nghe xong, lập tức không nói lời nào nhắc đến chuyện không thuê xe bò nữa, nhưng vẫn lải nhải: “Lần nào trước đây chúng ta đến, không phải đều cho ăn trưa rồi mới cho về, còn giúp thuê xe bò cho chúng ta ngồi về hay sao? Bây giờ thì hay rồi! Đại Hỷ, nhà Tam ca của Đại Hỷ có ngựa, mà lại không biết cho mượn một chiếc xe ngựa đưa chúng ta trở về! Bóng dáng của bữa cơm cũng không thấy đâu!”
Đỗ lão hán chỉ nói: “Nhà mẹ đẻ của Đại Hỷ sao toàn là những người như vậy! Lâu ngày mới thấy lòng người!”
Đỗ Sơn Cường thực sự không nghe nổi nữa, bèn đi đến thôn Bách Liễu xem có xe bò nào không. Thấy có, nhưng người ta hét giá cắt cổ, nói phải trả ba mươi văn mới chịu đưa, Đỗ Sơn Cường không nỡ trả, lại đi hỏi ở thôn khác, nhưng lại không tiện quay lại thôn Hòe Thụ để hỏi, mà xe bò ở các thôn khác đều đã đưa người đi rồi, không có ở nhà, Đỗ Sơn Cường cũng chỉ đành cắn răng, lại đi đến thôn Bách Liễu, trả ba mươi văn, để người ta đánh xe bò, đưa hắn ta với cha nương đi chuyến này.
Đỗ lão thái và Đỗ lão hán nghe nói mất ba mươi văn, đều xót xa đến mức liên tục mắng: “Sao lại đắt như vậy!”
Đỗ Sơn Cường vội vàng nói: “Cha, nương, hai người nói nhỏ thôi, nếu mắng khiến họ không muốn đưa nữa, hai người thật sự phải đi bộ về, chỉ có một chiếc xe bò này, không còn cách nào khác.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây